Trần Khánh cất đan dược đi, sau đó trở về tĩnh thất, tiếp tục tu luyện.
Ngày hôm sau, khi màn sương sớm còn chưa tan hết, đã có người đến bái phỏng.
Trần Khánh mở cửa, chỉ thấy một vị quản sự trung niên vận cẩm bào đứng ngoài cửa, phía sau còn có hai hộ vệ khí tức trầm ổn.
Vị quản sự thấy Trần Khánh, trên mặt lập tức nở nụ cười cung kính, chắp tay nói: “Phải chăng là Trần Khánh thiếu hiệp của Thiên Bảo Thượng Tông? Tại hạ là Vương Lộc, quản sự ngoại phủ của Huyền Minh Vương gia, phụng mệnh đại trưởng lão nhà ta, đặc biệt đến dâng thiệp mời.”




